Gã đàn ông nông thôn hãm hiếp gái có chồng đã có chồng Ami Kiyo, lăn tăn gợn sóng, nơi những hàng dừa xanh biếc đung đưa, trải bóng khẽ khàng lên bờ cỏ mơn mởn màu ngọc lục. Bất giác tôi cao hứng, khoan thai đọc to hai câu thơ mà tôi rất thích trong Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du: Cỏ non xanh tận chân trời Cành lê trắng điểm một vài bông hoa Tiểu Mai khúc khích, nhìn tôi trêu: – Ộ ôi… lại còn ngâm thơ nữa chứ! – Chứ sao, Gã đàn ông nông thôn chơi em gái thành phố hàng ngày Ami Kiyo anh của em tài năng có thừa mà! – Tôi phổng mũi đáp. – Nhưng em không có thấy hoa với bông nào cả! – Nàng hấp háy mắt. Tôi bèn chỉ tay